H văn ngôn tình cổ đại
Dưới đây là một đoạn văn ngôn tình cổ đại mà tôi viết:
Trong ánh hoàng hôn rực rỡ, cô gái đứng trên bờ ao nhỏ, áo dài trắng bay nhẹ trong gió. Bên kia bờ, chàng trai đứng dưới bóng cây cổ thụ, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía cô. Họ đã từng gặp nhau trong một ngày mùa xuân, khi hoa anh đào nở rộ trên đồng cỏ xanh mơn mởn.
Chàng trai không ngừng nhớ về cô, về giọt nước mắt trong mắt cô khi họ chia tay. Cô gái cũng không ngừng nhớ về chàng, về bàn tay ấm áp của chàng trong những ngày lạnh giá. Tình yêu của họ như một cánh cửa mở ra một thế giới mới, nơi mà họ có thể tìm thấy nhau và chạm đến hạnh phúc.
Dưới bầu trời chiều tím, họ bước về phía nhau, những bước chân nhẹ nhàng như những lời thề non hẹn. Ánh hoàng hôn dần tắt, nhưng tình yêu của họ sẽ mãi mãi sáng ngời như ánh nắng bình minh trên bờ ao nhỏ ấy.